

Anh Em Cướp Đất, 3 Mẹ Con Không Nơi Nương Tựa, Tổng Bí Thư Có Thấu?
Kính gửi các cơ quan chức năng, lãnh đạo Đảng và Nhà nước, các nhà báo, các cô bác, anh chị.
Tôi là Phan Thị Loan, hiện đang ở địa chỉ 28 Trương Định, phường 1, Đông Hà, Quảng Trị.
Hôm nay, tôi viết những dòng này với trái tim đau đớn của một người mẹ góa, đang hết sức tuyệt vọng, chỉ mong tiếng kêu cứu của mình được ai đó lắng nghe, cứu giúp, để mẹ con tôi không rơi vào cảnh trắng tay, lang thang ngoài đường, đúng như tinh thần “không ai bị bỏ lại phía sau” mà Đảng, Nhà nước luôn khẳng định.
Cho phép tôi được kể lại nỗi oan khuất của gia đình mình.
Trước khi ông bà nội các con mất, đất đai đã chia xong cho ba anh em. Sau này chú Thi (em chồng tôi) vì nợ nần, đã bán phần đất bên cạnh cho vợ chồng tôi với giá 400 triệu đồng. Chúng tôi phải thế chấp sổ đỏ vay tiền để trả đủ cho chú Thi, có người làm chứng. Vì chú Thi báo bận việc và tin tưởng em ruột, chồng tôi không hối thúc làm giấy sang tên ngay, chỉ nghĩ tình nghĩa anh em, rồi từ từ sẽ lo sau.
Năm 2015, chúng tôi bắt đầu xây nhà trên mảnh đất đó, xây suốt 5 tháng, tường nhà sát vách nhà bác Công (anh chồng tôi). Hàng xóm, bà con ai cũng thấy rõ ràng, biết mẹ con tôi ở đó từ bấy lâu. Vậy mà khi đối chất trên toà, vợ chồng bác Công lại nói rằng họ không hề hay biết chuyện xây nhà, ở nhà?
Khi phát hiện mắc ung thư, chồng tôi sợ chính anh em ruột mình sẽ lật lọng cướp đất, nên nhiều lần hối chú Thi làm giấy tờ sang tên (tôi còn giữ ghi âm), nhưng chú Thi cứ khất lần. Đau đớn thay, sau khi chồng tôi mất, chú Thi và bác Công đã âm thầm chuyển nhượng quyền sử dụng đất sang tên bác Công, mặc dù mảnh đất này đang có tranh chấp, đang có nhà cửa kiên cố của mẹ con tôi ở trên đó. Tất cả diễn ra lặng lẽ, không một lời thông báo.
Sau khi cầm sổ đỏ trong tay, bác Công đã lập tức kiện mẹ con tôi ra tòa, cáo buộc chúng tôi chiếm đất. Trong quá trình xét xử, chính vợ chồng bác Công – chị Thanh – đã công nhận giọng nói trong ghi âm là của chú Thi. Bản thân lời khai của bác Công và chú Thi trước tòa cũng hết sức mâu thuẫn, không thống nhất, khiến Viện Kiểm sát và Tòa án TP Đông Hà tuyên hợp đồng chuyển nhượng vô hiệu. Vậy mà, khi hồ sơ lên tỉnh, tòa lại lật ngược phán quyết, tuyên phần thắng về bác Công. Đến nay, ba mẹ con tôi đối diện cảnh mất trắng: nhà mất, đất mất, không còn nổi một chổ đàng hoàng để đặt di ảnh của chồng tôi, chỉ vì lòng tham của chính những người ruột thịt.
Đau lòng nhất là khi nhìn đứa con nhỏ mới lớp 7, bây giờ phải ra đường, không còn mái nhà che đầu. Tôi không thể hiểu nổi, tại sao những người có ăn học, có địa vị xã hội, như bác Công, bác Thanh (Hồ Thị Hải Thanh, hiệu trưởng trường tiểu học Cam Lộ) lại nhẫn tâm hùa nhau đuổi góa phụ, trẻ mồ côi ra khỏi nhà, chỉ vì tranh giành đất cát.
Tôi – một người phụ nữ yếu đuối, chỉ biết tin vào công lý, tin vào Nhà nước pháp quyền – xin cúi đầu cầu xin các cấp lãnh đạo, các cơ quan chức năng hãy xem xét lại vụ việc, giúp đỡ mẹ con tôi giữ lại mái nhà đã gắn bó bao năm, giữ lại nơi thờ phụng chồng tôi, để mẹ con tôi không phải rơi vào tuyệt vọng giữa cuộc đời này.
Tôi xin chân thành cảm ơn tất cả những ai đã đọc, chia sẻ và giúp tiếng kêu cứu này đến được những người có thể ra tay cứu giúp.

fb người đăng: https://www.facebook.com/profile.php?id=100024119052953